(Tạm dịch: Mỗi câu nói, một nỗi đau)
Ca sĩ: 刘力扬 Lưu Lực Dương
Người dịch: Hà Hoa Khứ
Nguồn: tuongtudan.wordpress.com
Cần bao nhiêu vết nứt
rêu xanh kia mới phong kín tường thành
Mưa rơi bao nhiêu nữa
mới khiến người bung rộng tán ô
Hoa rơi ngoài đình ấy
đã tàn phai qua mấy thời
Dòng nước cuốn theo tiếng oán than
tôi không đành lòng
Gió lay lay bờ nước
liễu rủ mình khóc than
Người cúi đầu thổn thức
những kỷ niệm đã qua
Tịch dương ánh lên mái hiên
nghiêng soi ô cửa gỗ
Vẫn ánh sáng yên bình của năm xưa
mà sao lòng tôi ảm đạm
Mỗi câu nói là một nỗi đau
không thể giải bày
Người ngồi đó, nhìn duyên phận kết thúc
Đến khi tâm ý đã hóa thành di hận
Dù nói gì cũng chỉ là vô nghĩa
Mỗi câu nói là một nỗi đau
không thể giải bày
Tôi đứng dậy, bình thản thắp một nén hương
Tôi ngừng nhớ đến hình dung của người
Nhắm mắt lại, và cố gắng kiên cường . . .
(Ghi rõ nguồn khi re-up, chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ ^^~)
0 comments:
Đăng nhận xét
Mỗi comment của bạn đều là động lực với người đọc để tốc độ truyện được ra nhanh hơn!